A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Eros Thanatos trong nửa kia của Hitler

Một vài trích đoạn trong Nửa kia của Hitler – về cặp đối lập Eros/Thanatos. Xin lỗi các bạn là chẳng biết bao giờ Nhã Nam mới tái bản lần thứ tư quyển này. Nếu có, nhất định sẽ thông báo với mọi người còn hiện tại thì mua quyển này đúng là khó thật. * Sophie và Rembrandt, hai đứa trẻ sinh đôi, tiếp tục trông coi thi thể của ông ngoại mình trong căn phòng được che bằng những tấm ri đô dày. Một hàng dài những người mặc quần áo màu đen và lặng lẽ đứng đợi trước cánh cổng xe nhà Joseph Rubinstein để tưởng niệm bạn của họ lần cuối. Adolf H. và Sarah trốn trong chỗ tối nhất của căn nhà, trong cái nhà trên cầu thang mà người ta gọi là phòng để đồ chơi, nơi nhiều thế hệ trẻ con nhà Rubinstein đã chứa album ảnh, sách được thưởng, búp bê, ngựa bập bênh, con rối và hàng loạt các cô tiên nữa ở đây. Trên bàn bi-a, Adolf làm tình với Sarah. Đó là tất cả những gì hắn tìm thấy khi Sarah, rối bời, chạy ra khỏi căn phòng nơi bố nàng đang hấp hối. Ban đầu, hắn đã khóc với nàng rồi khi hôn nàng lên má và cọ mũi mình vào mái tóc nàng mang màu sắc và hương thơm của mọi loại mật ngọt trên đời, khi cảm thấy nàng tựa cả thân hình mềm mại và mạnh mẽ của nàng lên người mình, hắn đã hôn nàng đến ngập miệng rồi thì thầm vào tai nàng ‘’lại đây em’’. Nàng đã hiểu ngay lập tức cái hắn muốn và cách hắn muốn đưa nàng lại với sự sống như thế nào : nàng trao cả cho hắn, bụng sát bụng, vẫn khóc, một vài giọt nước mắt cho người cha đã bỏ nàng đi, vài giọt cho người chồng yêu nàng vô cùng, giữa đau buồn và ngất ngây, nàng cảm thấy sự sống trong mình vô cùng mãnh liệt. ... Sarah và Adolf sướng cùng lúc. Họ lăn trên lớp thảm bằng dạ màu xanh lục bốc mùi ẩm mốc. - Đừng xa em, Sarah nói, đó là tất cả những gì em yêu cầu anh : đừng xa em. Trước khi họa sỹ Adolf phải tham chiến trong chiến tranh thế giới lần 1 : Mắt Isobel rân rấn khi nhìn thấy Adolf. - Ôi, chàng trai bé nhỏ tội nghiệp của em… Nàng mở rộng vòng tay và âu yếm xiết hắn vào ngực. Adolf buông mình trôi sát vào cặp vú của nàng. - Adolf yêu quý của em, em sắt mất anh rồi…anh sắp ra trận…có thể anh sẽ bị thương… Adolf không để nàng nói tiếp. Không được để ưu phiền vượt quá quá giới hạn. Adolf muốn làm dịu nó đi, không muốn tuyệt vọng. Hắn muốn mình trần truồng ấp lấy tấm thân mỹ miều kia được sinh ra cho niềm sung sướng tột cùng của đám mày râu. Hắn để mặc ham muốn đang trào dâng điên loạn cuốn đi. Hắn cởi quần áo nàng gần như một cách lỗ mãng, dán môi mình vào môi nàng để nàng ngừng nói và làm tình như thể đang chiến đấu. ​Đi vào trong nàng, lên, xuống, Adolf không thể chế ngự được cả nghìn ý nghĩ đang quay cuồng trong đầu. Nếu chỉ vài tuần nữa hắn chết ? Liệu có thể chết trong khi vẫn cảm thấy sức sống hừng hực như thế không ? Hắn sẽ tiếc cái gì nhất nếu phải chết đi ? Đàn bà. Đó là tình yêu đàn bà. Làn da của họ ư ? Cái gì ? Không gì khác nữa à ? Công việc họa sỹ của hắn ? Hắn không phải là một họa sỹ lớn, hắn biết điều đó. Hay đúng ra là chưa là một họa sỹ lớn. Dù gì thì hiện tại cũng không có bằng chứng cụ thể nào, được đóng khung, vẽ trên toan, rằng thế giới sắp mất đi một họa sỹ thiên tài. Ngược lại, hắn tiếc ước mơ của mình. Đúng vậy. Ước mơ được là một họa sỹ lớn. Đó chính là cái phần thanh cao trong hắn. Cái phần mà hắn yêu trong hắn. Làm thế nào mà Isobel lại có cái bụng êm ái đến thế nhỉ ? Tại sao trong suốt phần đời còn lại, hắn không thể giữ mãi như thế này, dương vật thút sâu trong vùng da thịt ấm ướt của Isobel ? Nếu số hắn phải chết vì đạn pháo thì hãy cho hắn chết ngay vào lúc này đi. Trong cái tư thế này. ​Hắn xuất tinh. Dương vật co lại. Nỗi sợ hãi chảy ngược vào trong. Hắn lại bị đẩy vào cảm giác cô độc. - Anh sẽ đến thăm em khi anh nghỉ phép chứ ? Isobel nói vẻ mặt đầy thỏa mãn. Adolf sắp gia nhập vào một thế giới toàn đàn ông nhưng nàng đã làm tròn nghĩa vụ người phụ nữ của mình. Trong một chừng mực nào đó, nàng đã hoàn thành nghĩa vụ trước đất nước của mình, cả nàng nữa, trong cuộc tổng động viên này. Sự nghỉ ngơi của người chiến sỹ. Hòa bình đòi hỏi người ta phải tiến hành chiến tranh. Trích đoạn 3, Adolf với người tình đầu tiên : Nàng ngọ ngoậy một bên chân. Adolf phủ cả thân mình lên người nàng để giữ nàng và làm nàng bất động. Phía dưới hắn đã cương cứng. Nàng cũng vậy, cũng thèm muốn. Trong vài phút, trung thành với nghi lễ hai người đã lập ra, họ giả vờ đang làm tình một lần nữa. Khi cơn cực khoái gần đến, nàng đột ngột chuồi ra khỏi giường vì điều quan trọng là cần phải chia tay trong sự thòm thèm, với một sự ham muốn cực độ ở phần sâu nhất phía hạ thể. Một bài viết cực hay của tác giả Phạm Việt Hưng : - Eros là một từ gốc Hy-Lạp, Ἔρως, được Freud sử dụng để biểu thị cái “libido” hoặc bản năng sống hướng tới thoả mãn các ham muốn dục vọng và sự sống còn. Ham ăn, ham uống, ham sắc dục, ham của cải vật chất, ham tiền bạc, ham danh lợi, … là những thứ ham muốn nằm trong cái Eros nói chung. Những ham muốn này là tự nhiên, xuất phát từ bản năng sinh tồn. Đối lập với bản năng sinh tồn là bản năng Thanatos. - Thanatos cũng là một từ gốc Hy-Lạp, Θάνατος, dịch ra tiếng Anh là “death wish”. Freud sử dụng thuật ngữ này để chỉ trạng thái “muốn huỷ hoại” – một trạng thái tâm lý tiêu cực như muốn đập phá, huỷ hoại mọi thứ bất chấp cái chết để giải quyết những bế tắc, căng thẳng trong cuộc sống. Biểu lộ thấp nhất của cái Thanatos là thói tự ái, nóng giận, nổi khùng mà ai cũng có thể có. Rất nhiều đổ vỡ trong hôn nhân hay trong quan hệ giữa người với người nói chung xuất phát từ những cơn tự ái bất chấp. Đó là lúc bản năng Thanatos trỗi dậy, không thể kiểm soát. Sự ghen tức, đố kị dẫn tới hãm hại lẫn nhau là biểu hiện cao hơn của Thanatos. Thù oán, giận dữ đến mức giết hại đồng loại là biểu hiện tột cùng của Thanatos. http://viethungpham.wordpress.com/2011/10/25/lu%E1%BA%ADn-v%E1%BB%81-b%E1%BA%A3n-tinh-thi%E1%BB%87n-ac-1-h%E1%BB%8Dc-thuy%E1%BA%BFt-c%E1%BB%A7a-sigmund-freud/

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Tin liên quan