Tôi yêu nàng đấy Carmen! (2011)
04:29:56 - 16/03/2013
Tôi yêu nàng đấy Carmen!
Tối 27 và 28 tháng 6 tại Nhà hát lớn Hà Nội, những người yêu Opera đã được thưởng thức hai đêm diễn đầy nỗ lực của dàn diễn viên, nhạc công của Nhà hát nhạc Vũ kịch Việt Nam : vở Carmen của nhà soạn nhạc Pháp thế kỷ 19, Georges Bizet dưới sự dàn dựng của nữ đạo diễn người Thụy Điển Helena Rohr. Người yêu nhạc cổ điển đã được yêu một Carmen hoàn toàn mới lợ, được nhìn nàng sống và yêu dữ dội, chứng kiến hồi kết oan nghiệt khi nàng ngã xuống bởi bàn tay của chính người yêu mình. Có thể nói bước chân Carmen đi đến đâu là ở đó dậy sóng, và đó thường là những con sóng trái chiều. Carmen Hà Nội lại một lần nữa khẳng định điều ấy.
Những người trung thành với Opera cổ điển hẳn phải nhau mày nhíu mắt khi nhìn thấy một Carmen không giống như trong vở Opera kinh điển của tác giả Pháp thế kỷ 19 Georges Bizet. Xứ Andalousie nóng bỏng và quyến rũ với điệu nhảy flamenco, những con người lam lũ được thay bằng khung cảnh của Việt Nam ngày nay. Những bộ quân phục châu Âu oai phong được thay bằng những chiếc áo bảo vệ. Khán giả không khỏi bật cười thích thú khi chàng Toreador Escamillo bấm Iphone để ghi lại tên của Carmen; chăm chú dõi theo diễn xuất và lắng nghe tiếng hát của Micaela chân chất, dễ thương; mỗi lần một địa danh của Việt Nam vang lên là trong khán phòng lại vang lên những tiếng cười sảng khoái. Các nhà tổ chức cũng đã chu đáo làm một màn hình phụ đề tiếng Anh, tiếng Việt để khán giả tiện theo dõi và hiểu diễn biến câu chuyện.
Vở diễn cuốn hút trước hết có lẽ chính vì yếu tố ‘‘thật’’ trong đó. Nghe những lời thoại rành rọt vang lên trong khán phòng mà không cần bất kì phương tiện khuyếch đại âm thanh của nhà hát vừa tròn 100 năm tuổi này mới thấy thích thú và tiếc cho sân khấu Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, những lời thoại mộc sinh động và truyền cảm đến vậy, mới vang lên ở Nhà Hát Lớn. Cứ như thể khán giả đang được đưa về buổi đầu của nền kịch nói những năm 20, 30. Một chi tiết nhỏ nhưng quan trọng bởi năm nay nhà hát lâu đời nhất Hà Nội này tròn 100 năm tuổi. Décor sân khấu cũng được thiết kế theo phong cách tối giản mà vẫn gợi lên được hiệu ứng cần thiết. Sân khấu luôn là vậy, có cần gì hơn vài cặp chân trần, hé lộ tí chút dưới tấm màn để gợi nên vẻ quyến rũ của những cô gái zi-gan ngang tàng và nóng bỏng. Có cần gì hơn vài cặp đèn nê ông treo song song và một chút khói để hoàn nguyên cái không khí hối hả và hừng hực của 1 xưởng thuốc lá. Rồi chỉ vài mét bạt nilông xây dựng, vài cái ghế nhựa, đôi ba chai nước, một cái mâm và đôi đũa…đã đủ để nữ đạo diễn người Thụy Điển Helena Rohr ‘‘bứng’’ trọn câu chuyện của Mérimée về một Việt Nam ngày nay. Cách xử lý không gian linh hoạt, phá vỡ những quy luật nghiêm khắc của một vở opera cổ điển như cho các nhân vật chính xuất hiện và cất lời hát giữa khán phòng rồi mới lên sân khấu, sử dụng 2 phần ban công phụ như những chiếc cửa sổ ở trại lính để các anh lính trèo lên trèo xuống hay những đoạn di chuyển của các nhân vật chính trên những chiếc bàn…là một sự giải pháp khéo léo. Số lượng đông đảo hơn 100 diễn viên tham gia biểu diễn, điều thực sự hiếm trên sân khấu Nhà hát Lớn, đã thực sự tạo nên một hiệu ứng hoành tráng lên người xem. Ngoài ra, trình độ biểu diễn của Dàn nhạc giao hưởng cũng đã khác xa với những năm trước đây sau một thời gian dài được làm việc cùng các nhạc trưởng người Anh, Pháp, Nhật. Sự có mặt của dàn hợp xướng quốc tế tại Hà Nội đã cải thiện đáng kể chất lượng của các bài hát trong hoàn cảnh hầu hết các diễn viên, ca sỹ đều không biết tiếng Pháp.
Công bằng mà nói giọng hát và ngoại hình của vai chính chưa thực sự tương xứng với một vai diễn lớn và phức tạp như Carmen; sự chính xác trong phát âm và lời thoại của các nhân vật quần chúng vẫn chưa ở được mức cần có nhưng điều ấy cũng không ngăn cản Carmen Hà Nội chiếm được cảm tình của khán giả. Hài lòng là cảm giác dễ cảm nhận ở phần lớn người xem trong phòng, đặc biệt là người nước ngoài (đa phần là người Pháp). Họ không đến nghe người Việt hát tiếng Pháp như thế nào mà đến xem Carmen Hà Nội như thế nào; để xem đạo diễn Helena Rohr dàn dựng như thế nào và quan trọng nhất là để thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật. Với chính sách đãi ngộ như hiện nay cộng với việc số lần được diễn trọn vẹn một vai trong một vở Opera hoàn chỉnh chỉ đếm không quá đầu ngón tay trong cả đời nghệ sỹ nhạc kịch, chất lượng của một vở diễn như Carmen Hà Nội là hoàn toàn chấp nhận được. Có lẽ, do ý thức được điều này, nên ê kíp đạo diễn cũng đã chủ động đặt tên cho vở là Carmen Hà Nội mà không phải là Carmen. Vài năm trước đây, đạo diễn Pháp Sarkis Tcheumlekdjian cũng đã chọn cách làm tương tự với vở kịch nổi tiếng Tartuffe khi đưa vở kịch thế kỷ 17 của Pháp vào bối cảnh Đông Dương những năm đầu thế kỷ 20 và ông đã thành công.
Dẫu còn nhiều luồng ý kiến nhưng thiết nghĩ cái quý nhất của một vở diễn là đem lại những phút giây hạnh phúc cho người xem, 2 đêm diễn vừa rồi, Carmen Hà Nội đã làm được điều ấy nên xin mượn tứ một truyện ngắn của Y Ban mà nói : tôi yêu nàng đấy Carmen ơi !
Nguyễn Đình Thành
Hà Nội 30/5/2011
Ảnh : thể thao văn hóa
|
- Cái răng cái tóc là góc con người - Đào Hùng
Thuở xưa, khi còn bé, con gái để tóc trái đào, nhưng đến tuổi trưởng thành thì không bao giờ cắt tóc nữa mà cứ để cho dài mãi. Có được một mái tóc dài và bóng mượt là niềm kiêu hãnh của người con gái. Xưa kia muốn giữ được một mái tóc đẹp thì phải năng gội bằng nước bồ kết cho sạch, gội xong phải xả lại bằng chanh cho mềm tóc. Muốn tóc thơm thì cho lá hương nhu hay lá sả, hạt mùi, đun cùng nước gội đầu. Đứng cạnh người đàn bà mới gội, ta ngửi thấy mùi hương thoảng thoảng của đồng nội, của cỏ cây lá ngàn, và có biết bao chàng trai chỉ vì những mùi hương ấy mà phải một thời say đắm không dứt ra được. Ở miền Nam trồng nhiều dừa, người ta còn bôi nhẹ một lượt dầu dừa lên mái tóc để lấy mùi thơm và làm bóng tóc. Ngày nay, những mùi hương đó có chăng chỉ còn lại trong hoài niệm của những người lớn tuổi.
- MÁI TÓC TRONG TỤC NGỮ, CA DAO VIỆT Nguyễn Xuân Kính Viện Nghiên cứu
Chị kia bới tóc đuôi gà Nắm đuôi giật lại hỏi nhà chị đâu. Nhà tôi ở trước đám dâu, Ở sau đám bắp, đầu cầu ngó qua.
- 8 mẩu suy nghĩ về giới trẻ và “Élite” (*) trẻ - Dương Thụ
Tôi quan sát thấy giới trẻ hiện nay ngông cuồng liều lĩnh hơn, muốn chứng tỏ, muốn làm khác người hơn thời bọn tôi…
- Bàn về xử lý khủng hoảng truyền thông tại Việt Nam
Kể từ khi Việt Nam mở cửa năm 1986, kinh tế thị trường đã trở thành 1 thực tế. Ngoài các áp lực về kết quả kinh doanh, chất lượng nhân lực, áp lực vốn, các yếu tố của thị trường, các doanh nghiệp hoạt động trên lãnh thổ Việt Nam (kể cả Việt Nam và FDI) phải đối mặt với một nguy cơ mới: khủng hoảng truyền thông.
- 9 lời khuyên cho bạn trẻ sắp đi thực tập
Albert Einstein đã nói: điều bạn biết chỉ là lý thuyết suông, nó trở thành kiến thức thực của bạn chỉ khi bạn đã trải nghiệm điều đó. Mọi cuốn sách, mọi tình huống thực hành trên lớp, offline chỉ là lý thuyết cho đến khi bạn tự nhúng mình trọn vẹn vào môi trường làm việc chuyên nghiệp và làm quen nhanh nhất với tốc độ của con tàu cao tốc - công ty bạn thực tập. Cũng có câu nói: Trên đời này không có kinh nghiệm nào là bỏ đi. Hãy biến mỗi chuyến thực tập của mình thành một kinh nghiệm thực sự giúp bạn vững vàng trong cuộc phỏng vấn tuyển việc ngay sau khi bạn ra trường.
- Hút xì gà có gì vui?
- TOP 9 BEST MOVIES FOR PR PRACTITIONER & MARKETER
PR Kinh tế/Lobby - Xoay chuyển vấn đề: Thank you for smoking
PR chính trị - xử lý khủng hoảng do scandal Wag the dog
PR và quan hệ với khách hàng: Jerry Maguire/ Hancock
PR chính trị - chiến dịch tranh cử Primary colors /Bulworth
PR cho một cá nhân – kỹ năng xây dựng hình ảnh : Ennemies at the gates
PR nội bộ và xử lý khủng hoảng nội bộ: Up in the Air
Kỹ năng xây dựng hình ảnh cá nhân và ý thức khi viết của người PR : Iron lady
Các kỹ năng, kỹ thuật PR: thu hút chú ý, diễn thuyết : American Sweat heart
Cuộc sống của một PR practicer : cân bằng cuộc sống cá nhân và công việc Jersey girl
- Sự tích con PR Agency
Khải bẩm hoàng thượng, tên này phải chịu một hình phạt đau đớn và kéo dài mãi mãi. Hắn phải làm việc liên tục không ngừng nghỉ. Khi khát, cứ bưng nước lên miệng là có người gọi điện, uống cũng không yên. Khi ăn, cứ đưa thức ăn lên miệng là có người réo, ăn cũng không được. Lúc nào đầu óc hắn cũng nghĩ về công việc nên có ăn mà không biết mình ăn, có uống mà không biết mình uống, có bế con hay đi chơi với người yêu cũng không toàn tâm toàn ý. Hắn không còn biết thế nào là hạnh phúc. Hắn sẽ phải đọc, xem, nghe không ngừng nghỉ, nếu không sẽ bị tụt hậu. Hắn sẽ không bao giờ được nghỉ ngơi bởi công việc sẽ theo hắn cả ngày nghỉ, cả ngày lễ. Không những hắn không hạnh phúc mà cả gia đình hắn cũng thế. Hắn sẽ bị gia đình chỉ trích, đay nghiến; bạn bè xa rời. Dạ dày hắn sẽ đau, mắt sẽ lồi ra, tay gõ bàn phím đến rã rời, liên tục bị dead line bám đuổi; ốm cũng không có thời gian đi bệnh viện. Rồi người ta nợ tiền hắn, quỵt tiền hắn, ăn cắp ý tưởng của hắn, hứa rồi lại nuốt lời với hắn. Hắn sẽ ôm sân hận trong lòng mà không được nói ra. Hắn sẽ sống mà như chết. Hắn sẽ…
- Nền văn hóa Việt Nam đậm đà bản sắc dân tộc
- Dùng văn hóa nghệ thuật xây dựng thương hiệu
Iphone 6 khảm tranh chúa ba ngôi của họa sỹ nga Andrei Rublev thế kỷ 15. Bức tranh được coi là một trong những đỉnh cao của hội họa Nga thời Phục Hưng đã được hãng Caviar khảm vào lên chiếc Iphone 6 và bán nó với giá tương đối "mềm" là 157K rouble (khoảng 70 triệu tiền Việt Nam). Cái mình thích ở đây là các hãng cao cấp bao giờ cũng biết dùng văn hóa, nghệ thuật để tạo ra một không gian, một ý nghĩa, một câu chuyện cho sản phẩm của mình chứ không hùng hục lao vào functions thuần túy của sản phẩm.
- Gan ngỗng béo – niềm tự hào của nước Pháp (2011) - Tạp chí Đẹp
Không biết tự bao giờ, những món ăn của một quốc gia lại trở nên quan trọng đến thế. Sự độc đáo đã trở thành yếu tố quan trọng giúp một quốc gia nổi lên trong một ‘‘thế giới phẳng’’ như hiện nay. Người Ý có thể tự hào mình là những người làm pizza và spaghetti ngon nhất thế giới, người Mê hi cô tự hào với rượu Tequilla, người Bỉ với sô cô la, người Đức với bia hay người Việt Nam với món phở. Vậy người Pháp tự hào về gì ngoài rượu vang và pho mát?
- Chuyện “lớp trưởng” của con trẻ ở nước Đức
Ở tuổi cấp một, chúng còn quá bé để phải chịụ thêm trách nhiệm về hành vi của một bạn khác, dù chỉ là nhắc nhở hoặc để ý rồi trình báo với thầy cô. Nếu phải chịu trách nhiệm thêm về một bạn khác, đứa trẻ dễ ngộ nhận nó có thêm quyền lực và ngược lại đứa bị giám sát sẽ có cảm giác yếm thế, lệ thuộc. Tất nhiên chữ “nếu” chỉ là hãn hữu, nhưng dù 1% chúng tôi cũng không cho phép xảy ra. Tôi nhận thêm lương giáo viên chủ nhiệm để chịu toàn bộ trách nhiệm về hoạt động của học sinh trong thời gian học tại trường. Trong lớp, mọi em đều được cô giáo phân công trách nhiệm với lớp như nhau
- Like và share có màu và mùi gì?
LIKE và SHARE không chỉ có màu xanh mà còn có thể đen và đỏ, không chỉ là hạnh phúc, tình yêu, sự bao dung, tinh thần trách nhiệm mà còn cả sự lừa dối, vô cảm và thậm chí cả mùi máu. Quay trở lại với cỗ xe của thần Helios và quyền năng mới của mạng xã hội: sau những sự việc đáng tiếc xảy ra với các doanh nghiệp dưới đây, hy vọng mỗi người sẽ ý thức hơn trong mỗi like-share của mình vì rất có thể đó cũng là cái kéo cỗ xe Helios của một facebooker nào đó hay của chính chúng ta xuống sát mặt đất và thiêu đốt muôn loài.
- Tóc em dài em cài thiên lý…
Tóc em dài em cài thiên lý
Miệng em cười anh để ý anh thương.
Mái tóc cũng đi vào thơ ca của nhiều dân tộc thiểu số như người Thái có câu thơ :
Hoa ban trắng nở thành cô gái Thái
Đám mây bay trong thau nước gội đầu.
- 16 cuốn sách và 40 blog về social media nên đọc
16 cuốn sách và 40 blog về social media nên đọc theo khuyến cáo của Pam Dyer
16 Free Must-Read eBooks About Social Media
40 Social Media Blogs You Should Be Reading By Pam Dyer
.png)
|