A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

ỨNG DỤNG TRUYỀN THÔNG TRONG VẬN ĐỘNG CHÍNH SÁCH

 

 

 

Ngày 8/11/2013, cái tên của Bộ trưởng Bộ GTVT  Đinh La Thăng “bốc cháy” dữ dội trên Mạng xã hội khi nghị định 71 về xe chính chủ được ban hành. Tính đến 1/5/2014, trang facebook kêu gọi bộ trưởng bộ Y Tế từ chức có số lượng người đồng tình lên đến 118 nghìn người. Các trường hợp phản đối việc Hội An thu phí vào phố cổ, phản đối đề án cải cách của Bộ Giáo dục và Đào tạo trị giá 34 nghìn tỷ đồng, phản  dự án xây dựng bảo tàng ở Hà Nội (20 Nghìn tỷ đồng, năm 2012), phản đối dự án xây dựng cầu Long Biên mới (bộ GTVT năm 2014),….là những ví dụ kéo dài thêm danh sách các chính sách hoặc quyết định của cơ quan công quyền không nhận được sự đồng tình từ phía người dân. Tất cả đều có chung một điểm yếu đó là : sự xuất hiện đột ngột của thông điệp truyền đi mà không có những sự chuẩn bị dư luận cần thiết và tung ra theo cách và vào thời điểm phù hợp.

 

Phải nói ngay các chủ đề được đưa ra trong các văn bản này đều được xếp vào đối tượng “nhạy cảm” mà truyền thông về các vấn đề nhạy cảm đương nhiên phải được chăm chút một cách bài bản và có sự hỗ trợ từ các nhà truyền thông chuyên nghiệp. Có thể ví von hình ảnh ở đây về sự chuẩn bị dư luận giống như một người làm ruộng: trước khi canh tác, cánh đồng (dư luận) cần được cày xới kỹ càng bằng các dụng cụ chuyên dụng và qua các bước tuần tự để có thể có một mùa màng như ý.

Trong trường hợp vận động chính sách, một chuyên gia truyền thông sẽ thực hiện tuần tự các bước.

Bước 1 : Chuẩn bị dư luận

(tuỳ chủ đề có thể từ ngắn hạn 1-3 năm, trung hạn 5-10 năm và dài hạn trên 10 năm).

Trong giai đoạn này, các chuyên gia truyền thông sẽ sử dụng kết quả nghiên cứu khoa học, xã hội, nhu cầu của xã hội, khả năng chấp nhận của xã hội về một chủ đề để dự đoán phản ứng của các nhóm xã hội có liên quan về chủ đề ấy.  Có thể sử dụng phương pháp “rò rỉ thông tin” qua một số kênh hạn chế để thử phản ứng. Cách làm này có thể định hình được số lượng những người phản đối quyết liệt, phản đối, không có ý kiến, có thể chấp nhận ý kiến và luôn sẵn sàng chấp nhận ý kiến. Các thông tin về cái được, cái mất, thuận lợi và khó khăn, các vấn đề nảy sinh và hệ luỵ có thể có sẽ được đưa ra bàn luận. Trong suốt khoảng thời gian này, vấn đề sẽ được “xới” lên và dư luận không bị bất ngờ sau này. Các cơ quan công quyền cũng có “đất để lùi”. (Trường hợp của việc thu phí vào khu phố cổ Hội An, quy định xe chính chủ của bộ GTVT có lẽ đã tránh được sự phản ứng thái quá từ phía dư luân do không được chuẩn bị và thông báo trước)

 

Bước 2: Định hướng dư luận

Các vấn đề được dư luận xới lên trong suốt thời gian trước là sự chuẩn bị tâm lý cần thiết để dư luận chuyển từ có thể chống đối sang có thể chấp nhận, từ không thể nghĩ đến việc ấy sang làm việc đó như thế nào. Các lợi ích quốc gia, dân tộc, vùng, nhóm,…các lơi ích  xã hội, môi trường, kinh tế được đưa ra liên tục và dồn dập góp phần làm nhóm dư luận “thuận” dần trở lên phổ biến. Dự thảo văn bản pháp luật được đưa ra thảo luận một cách chính thức. Trong giai đoạn này có sự tham gia tích cực của nhóm người có ảnh hưởng cao trong xã hội, góp phần định hướng suy nghĩ của xã hội.

 

Bước 3: Định hình dư luận

Văn bản luật được ban hành, quy định đã đi vào cuộc sống. Các thông tin về tác động tích cực của văn bản được khẳng định và các tác động tiêu cực trở nên “lạc lõng” sẽ giúp văn bản thực sự được người dân chấp nhận và tuân thủ. (như trường hợp của quy định đội mũ bảo hiểm hay không hút thuốc lá nơi công cộng)

Trong thời đại kỹ thuật số và thế giới phẳng như hiện nay, đặc biệt với sự phát triển của các mạng xã hội, mỗi người dân đều trở thành một nguồn tin. Với facebook, blog note, instagram mỗi người sử dụng là một phóng viên báo viết, báo ảnh; với youtube mỗi người sử dụng đều sở hữu kênh truyền hình, truyền thanh của riêng mình; người nổi tiếng, “hot blogger’’, “hot Vlogger” có thể tác động đến hàng chục, hàng trăm nghìn thậm chí hàng triệu người. Mọi vấn đề đều có thể được tranh luận và mổ xẻ trên mạng xã hội. Mọi quyết định của cá nhân một vị lãnh đạo hoặc bình luận của một nhân viên công quyền về một chủ đề nhạy cảm có thể được đưa lên mặt báo và tạo dư luận ngược chiều. Tập huấn về các kỹ năng cơ bản của truyền thông, hiểu biết về hệ thống báo chí về cơ chế hoạt động của mạng xã hội là điều cần thiết với cán bộ, nhân viên của các cơ quan công quyền. Thiết lập bộ quy tắc ứng xử và phát ngôn cũng là việc cần làm ngay để có thể quản trị hình ảnh cơ quan công quyền một cách hiệu quả.

Bước 4: Kiểm tra và điều chỉnh sau khi thực hiện

Văn bản luật được ban hành, quy định đã đi vào cuộc sống cần được liên tục kiểm tra, theo dõi dư luận để rút kinh nghiệm và đảm bảo chính sách được hoàn thiện (cho các văn bản sửa đổi tiếp theo, bởi cuộc sống luôn luôn thay đổi). Đây cũng là việc thông qua truyền thông để tạo điều kiện để người dân tham gia vào việc định hình chính sách.

Truyền thông đã, đang và sẽ là người bạn đồng hành không thể tách rời của mọi chương trình vận động chính sách và song song với đó là quản trị hình ảnh của lãnh đạo và các cơ quan công quyền. (Những kinh nghiệm về tuyên truyền trong thời kì trước đây như Thanh niên ba sẵn sàng, Thanh niên năm xung phong, Phụ nữ ba đảm đang về việc vận động chính sách, sử dụng mọi nguồn lực truyền thông kết hợp với vận động thông qua các tổ chức chính trị xã hội để tạo sự đồng thuận trong xã hội vẫn là những bài học mẫu mực không thể bỏ qua).

Chú ý đúng mức tới truyền thông, song hành trong giai đoạn soạn thảo các văn bản pháp luật; dùng truyền thông để chuẩn bị và góp phần định hướng dư luận trước và trong khi triển khai;

tiếp tục qua các phương tiện truyền thông để theo dõi dư luận, hoàn thiện chính sách.

Đây chính là bí quyết để vận động chính sách thành công.

Nguyễn Đình Thành

Đồng sáng lập Elite PR School


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Tin liên quan